Còn chút gì để nhớ cuốn sách kể về những kỷ niệm thời đi học của Chương, lúc mới bước chân vào Sài Gòn và làm quen với cuộc sống đô thị, là những mối quan hệ bạn bè tưởng chừng hời hợt thoảng qua nhưng gắn bó suốt cuộc đời
Còn chút gì để nhớ
Nhà xuất bản: Trẻ
Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh
Năm xuất bản: 2005
Số trang: 210
Khổ sách: 12 x 20 cm
Dạng bìa: Bìa mềm
Giới thiệu sách:
Câu chuyện kể về những tình cảm trong cuộc đời mỗi người, tình yêu, tình bạn, tình thân. Nhìn tựa đề của quyển sách đã có chút gì đó rất buồn và những câu chuyện trong cuốn sách sẽ khiến bạn ngay cả khi gấp trang cuối lại vẫn ngập trong giọt nước mắt. Tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình, tình hàng xóm . . . đều được "nén" vào một quyển sách để truyền tải những cảm xúc uất ức, tức giận, tiếc nuối và cuối cùng vẫn là Buồn đến người đọc. Nhưng đó không phải là cái buồn sâu thảm, nó là cái buồn le lói những niềm tin, cho chúng ta học cách yêu thương chính bản thân mình, tin vào những gì trái tim mình muốn.
Đúng là văn của Nguyễn Nhật Ánh, mỗi câu chuyện trong Còn chút gì để nhớ là một cái hay khác nhau làm cho người đọc đã đọc qua rồi thì không thể quên được.
Trích dẫn sách:
Dường như khi trở thành một chàng trai mười tám tuổi, không chú bé nào là không phấn khởi. Ðối với tôi cũng vậy, đó là một ngày kỳ diệu vô cùng.
Tôi còn nhớ trước đó hai năm, khi một đứa bạn cùng lớp hí hửng khoe : "Thế là năm nay tao mười tám tuổi", tôi đã ghen tị một cách khổ sở với hạnh phúc của nó. Mặc dù lớn xác như nó, đi học trễ hơn bạn bè hai, ba năm, chẳng được cái vinh dự gì ngoài mỗi "ưu điểm" to con nên được cô chủ nhiệm phân làm lớp trưởng. Tuy nhiên mười tám tuổi vẫn cứ là mười tám tuổi, vẫn cứ là cái tuổi oai vệ, đáng ao ước và đầy bí mật đối với bọn nhóc tì như tôi. Lúc đó, tôi đã cay đắng vô cùng khi nhận ra rằng mình phải phấn đấu đến hai năm đằng đẵng nữa mới được như nó.
Thế rồi mải học hành, mải vui chơi, tôi quên béng mất sự mong ngóng nôn nao của mình. Ðùng một cái, nó tới lúc nào chẳng hay, cái tuổi mười tám ấy. Nó tới và nhe răng cười với tôi, vào một buổi sáng rực rỡ đầy ắp nắng hồng và hương thơm.
Mười tám tuổi, tôi có hai niềm vui rộng lớn, hai bước đi quan trọng trong cuộc đời : một chân bước vào ngưỡng cửa người lớn, và một chân chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa đại học.
Cửa người lớn thì rộng, trẻ em tới tuổi cứ xộc vào tự do, chẳng ai cấm cản hay soát vé. Nhưng cửa vào đại học thì không phải dành cho tất cả mọi người. Muốn vào phải thi mà phải thi đậu kia !
Về tác giả:
Nguyễn Nhật Ánh vừa là tên và cũng là bút danh của một nhà văn Việt Nam chuyên viết cho tuổi mới lớn.
Thuở nhỏ ông theo học tại các trường Tiểu La, Trần Cao Vân và Phan Chu Trinh. Từ 1973 Nguyễn Nhật Ánh chuyển vào sống tại Sài Gòn, theo học ngành sư phạm. Ông đã từng đi Thanh niên xung phong, dạy học, làm công tác Đoàn Thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh. Từ 1986 đến nay ông là phóng viên nhật báo Sài Gòn Giải Phóng, lần lượt viết về sân khấu, phụ trách mục tiểu phẩm, phụ trách trang thiếu nhi và hiện nay là bình luận viên thể thao trên báo Sài Gòn Giải Phóng Chủ nhật với bút danh Chu Đình Ngạn. Ngoài ra, Nguyễn Nhật Ánh còn có những bút danh khác như Anh Bồ Câu, Lê Duy Cật, Đông Phương Sóc, Sóc Phương Đông,...
Ông là tác giả có nhiều tác phẩm được đông đảo độc giả yêu thích nhất của Việt Nam từ trước tới nay.
Trân trọng giới thiệu!